Con ma truyền kiếp nằm trong tập truyen ma cua nguoi khan trang mới nhất đang được các bạn yêu thích nhất. Cùng thưởng thức trọn bộ truyện ma người khăn trắng: Con Ma truyền kiếp



Chương 1: Hận Tình Chưa Dứt Oan Hồn Chưa Tan

- Dưới quê trời mau tối quá hả anh? Mới bảy giờ mà em có cảm giác như khuya lắm.

Tranh thủ lúc bà Sáu ra sàn nước, Huyền Nga đến bên cạnh Sơn nói nhỏ :

- Buồn chết đi được. Chẳng có tivi, cũng không có điểm giải trí nào.

- Không buồn đâu. - Sơn mỉm cười kéo Nga vào sát lòng mình - Tại em lần đầu về quê nên chưa biết đấy thôi. Ở quê cũng có cái vui của người miền quê vậy.

- Vui gì đâu chứ? - Vừa phụng phịu Nga vừa đưa mắt hướng về phía cửa, canh chừng. Dù đã được giới thiệu là người yêu, nhưng Nga không dám tỏ ra thân mật quá với Sơn như khi ở thành phố trước mặt ba mẹ của cô. Mẹ đã dặn kỹ cô rồi. Dưới quê người ta phong kiến lắm. Rất ghét mấy chuyện trai gái... thân mật cùng nhau.

- Đừng sợ, má anh không khó lắm đâu.

Như hiểu ý cô, Sơn nghịch ngợm hôn lên môi cô một cái.

- Ở quê nhưng bà tân tiến lắm, không tin em cứ thử hôn anh một cái trước mặt bà thì biết...

Lời chưa dứt, bà Sáu chợt bước lên với cây đèn dầu. Bà đi nhẹ quá, làm đôi bạn không kịp phát hiện ra. Đến khi nghe tiếng động, giật mình quay lại thì... đã muộn mất rồi. Bà đã ở sau lưng.

- Má... - Ngượng ngùng... Sơn nhẹ đẩy Nga ra khỏi người mình khỏa lấp - Làm gì má cứ bận rộn hoài vậy, ngồi chơi với tụi con một lát đi.

- Chơi gì nữa. - Bà vặn nhỏ cây đèn xuống - Tối rồi hai đứa đi ngủ đi cho khỏe. Cả ngày ngồi trên xe rồi không biết mệt sao?

- Đi ngủ! - Đôi mắt Nga mở lớn nhìn Sơn như hỏi “Chưa tám giờ đã lên giường ngủ rồi ư? Làm sao mà ngủ được?”

- Ừ thì ngủ... - Không nhận ra vẻ kinh ngạc của Nga bà Sáu gật đầu.

Thằng Sơn ngủ ngoài bộ ván gõ. Nga vào buồng ngủ với bác. Mùng bác đã giăng rồi... để bác cài cửa lại.

- Khoan má ơi! - Sơn vội kêu lên - Tụi con chưa buồn ngủ đâu. Ở thành phố thức khuya quen rồi, giờ chui vô mùng ngộp chết. Má cho tụi con đi chơi một chút.

- Đi chơi... Bà Sáu trợn mắt - Giờ này mà đi chơi! Tụi bay muốn đi đâu? Có gì mà chơi chứ?

- Thì đi vòng vòng... tâm sự. - Sơn nheo mắt ra hiệu cho bà Sáu làm Nga xấu hổ quá trời - Vậy đó, người ta yêu nhau mà... má hiểu không? Con muốn dắt Nga tham quan mả ông Hội đồng, danh lam thắng cảnh đẹp nhất quê mình...

Nói đến đây, Sơn chợt tủm tỉm cười. Hạnh phúc nghĩ đến những nụ hôn của mình sẽ dành cho Nga khi vào đến ngôi nhà mồ lớn nhất vùng này. Từ nhỏ, bao lần anh đã theo đám bạn đến rình xem người lớn đến đây tâm sự. Bao trò nghịch phá của lũ quỷ tụi anh đã làm người lớn phải điêu đứng, khổ sở rồi. Chà! Anh vẫn chưa quên, lần đó có một đôi nhân tình... lẻn vào ngôi nhà mồ âu yếm đã bị bọn anh giấu sạch áo quần. Báo hại cô gái một phen xấu hổ... hiện bây giờ... anh và Nga vào đó, có bị lũ oắt con nào trộm nhìn không?

- Cái gì? Vào mả ông Hội đồng à? - Giọng bà Sáu chợt la to cắt ngang dòng suy tưởng đầy lãng mạn của anh - Không được đâu. Mả ông Hội đồng bây giờ nhiều ma lắm.

- Con không sợ ma đâu, chỉ sợ lũ quỷ con thôi. - Sơn cười rồi nắm tay Nga kéo dậy - Đi em. Đi xem danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất quê anh.

- Dạ thưa bác con đi. - Nga cúi đầu chào lí nhí rồi bước theo Sơn.

Giọng bà Sáu la to đuổi theo :